Bốn Tám Năm Quốc Hận – Bốn Tám Năm Sau (Thơ Phan Huy)
Bốn Tám Năm Quốc Hận✓
Phan Huy Uncategorized Tháng Tư 9, 2023
lần thứ bốn tám
Bốn mươi tám năm Quốc Hận
Tưởng chừng như mới hôm qua
Cờ Vàng thiêng liêng gãy đổ
Tang thương đất nước quê nhà
Bốn mươi tám năm Quốc Hận
Cơn đau vẫn xé tim gan
Vết thương còn đang mưng mủ
U sầu một khối không tan
Bốn mươi tám năm Quốc Hận
Tàu chệt hoá lũ sài lang
Vẹm nô quì dâng xã tắc
Dân tộc mộng du địa đàng
Bốn mươi tám năm Quốc Hận
Tiếng lòng gào thét từng đêm
Trả ta đất trời sông núi
Hỡi đảng tay sai búa liềm.
Bốn Tám Năm Sau✓
Bốn mươi tám năm sau ngày phỏng dái
Đại Việt đớn đau thay dạng đổi hình
Không còn Hùng Vương Long Quân quốc tổ
Mà là cha già dâm dục hù minh
Hắn đứng khắp nơi tượng đài trâng tráo
Xảo quyệt, lưu manh, dâm đảng, điếm đàng
Đôi mắt láo liêng hàm râu vênh váo
Nhìn xuống cuộc đời tìm kiếm cháu ngoan
Trong hang Ba Đình có con ma xó
Xác ướp một loài cáo thúi chồn hôi
Nón cối, dép râu, áo quần đại cán
Nằm ngủ no say miệng tủm tỉm cười
Khán đài giương danh những thần hộ mạng
Ngọn phướng búa liềm ngất ngưởng trời cao
Thánh tổ lê nin, ân dzên, các mác
Cùng các á thần họ sít họ mao
Sào huyệt là cung đình Bắc Bộ Phủ
Tập trung quyền hành thống trị quê hương
Lãnh tụ đảng đồ một con chó lú
Cầm đầu mười chín quỉ dữ trung ương
Từ đó vươn ra như là bạch tuộc
Những cái vòi dài xuống các địa phương
Tham tàn vét vơ tài nguyên đất nước
Nhũng nhiễu dân lành tang tóc thê lương
Khủng bố giống nòi bộ máy đàn áp
Côn an, bộ đội, đầu gấu, dân phòng
Lá chắn thanh gươm thành trì chế độ
Còn đảng còn mình liều chết lập công
Một cái lò tôn đang hừng hực cháy
Lửa bốc càng to tham nhũng càng nhiều
Chuột nhắt gà giò khét rẹt lò thiêu
Hùm beo mãng xà cười reo khoái trá
Chó lú tự tay chọn từng khúc củi
Khúc này phe ta giấu vào trong túi
Khúc nọ phe chúng, dũng ếch, quang giòi
Giao thằng tô lâm điều tra trị tội
Đằng sau bộ sậu bầy đàn đảng hội
Đại hán chệt tàu điều khiển tay sai
Chế độ vẹm nô là con múa rối
Trên giống Rồng Tiên vũng nước tù đày.
Tags: độc tài, đồng tâm, toàn trị, việt nam