” Hôm nay, tên tuổi của ông Long có thể sẽ lại xuất hiện trên các trang báo của thế giới, nhưng chắc là mờ nhạt. Trong tình hình chiến tranh bùng nổ, người ta không mấy quan tâm đến chuyện bê bối của một nước CS nghèo mà nạn “tham nhũng trong hệ thống Y Tế là chuyện thường ngày”. Tuy vậy, ông Long cũng vẫn có thêm một cơ hội làm cho thế giới nhìn thấy rõ hơn bộ mặt nhếch nhác của công lý Việt Nam.
Cuộc đời ông Long có ba lần bước ra thế giới, nhờ đại dịch mà ông nổi tiếng hơn những người tiền nhiệm. Như vậy, ông cũng xứng đáng làm đại diện hàng đầu cho thế hệ COCC có bằng cấp ở Việt Nam.
Và cũng hôm nay, khi ông Long ra hầu tòa, đám COCC anh em của ông cũng vẫn rầm rộ ủng hộ, biện bạch, bênh vực, kể lể công trạng của ông Long và Việt Á”.
” Ban đầu, TQ dường như đều làm đúng mọi chuyện. TQ dường như – ít nhất là đối với một số người – đã phát triển một hệ thống vượt trội hơn sự lộn xộn và có vẻ hỗn loạn của các hệ thống thị trường ở phương Tây, đặc biệt là ở Hoa Kỳ. Nhưng bức tranh TQ luôn là ảo tưởng.
Thành công của TQ không phải do tính ưu việt vốn có của hệ thống cộng sản mà do thực tế là đất nước này quá nghèo ngay từ đầu. Nhà nước chưa phát triển của TQ đã tạo đòn bẩy to lớn cho dòng vốn đầu tư từ phương Tây và Nhật Bản bắt đầu ngay sau khi Đặng Tiểu Bình mở cửa TQ. “
Lần đầu tiên có một Tổng thống Mỹ thăm Hà Nội theo lời mời của Tổng bí thư Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN).
Sau tám năm gặp lại nhau, nên chăng ông Trọng tặng cụ Biden câu Kiều này “Được rày tái thế tương phùng/ Khát khao đã thỏa tấm lòng bấy lâu…” Bởi lẽ, chuyến thăm của TT Biden không chỉ nâng cấp bang giao mà còn mở ra không gian đa chiều về địa-chính trị tại khu vực Ấn Thái Dương.
LGT: Nhân sự kiện tử tù Nguyễn Văn Chưởng sắp bị thi hành án, để giúp bạn đọc theo dõi vụ án, chúng tôi xin được đăng lại bài viết của LS Lê Văn Hòa, viết về vụ án nay hơn hai năm trước.
“Cứ mỗi lần cầm bút là Lê Anh Hùng nghĩ đến ba đứa con thơ. Người đàn ông 38 tuổi này đã hai lần vào tù, vì viết blog về nhân quyền và nạn hối lộ, hiện đang sống phấp phỏng trong căn nhà của ông ở Hà Nội. Tuy thế, ông nói, ‘Tôi biết điều mình lựa chọn là nguy hiểm nhưng tôi chấp nhận trận chiến này.”
30 thángTư. Đã đến lúc đặt câu hỏi nhức nhối: tại sa, 47 năm sau, vẫn chưa có thay đổi tại Việt Nam ? Tại sao thế giới đã biến đổi không ngừng, với một vận tốc chóng mặt, nhưng VN vẫn ù lì dẫm chân một chỗ, vẫn còn là một trong những nước hiếm hoi bám chặt, như đười ươi giữ ống, một chủ nghĩa đã bị nhân loại chối bỏ ?
1001 LÝ DO
Người ta đã nêu rất nhiều lý do, nhưng những lý do đưa ra có thực sự giải thích hiện tượng đáng buồn là chế độ Cộng Sản vẫn đứng vững ở VN ?